Buổi trưa, tại sân ga
của một thành phố lớn, một người phụ nữ tầm ngoài 30 tuổi đang mướt mồ hôi để
vác lên vai túi hành lý lỉnh kỉnh của mình. Trên khuôn mặt của người phụ nữ ấy
hằn lên sự vất vả, cực nhọc của một người lao động thấp kém. Chị đang đưa ánh
mắt dường như vô vọng của mình khắp sân ga như để tìm kiếm một thứ gì đấy nhưng
sau đấy lại tỏ vẻ thất vọng. Trông chị rất đáng thương.
Trên sân ga, người qua lại tấp nập. Ai đi qua người phụ nữ ấy đều ném về phía
chị những cái nhìn ái ngại và thương cảm. Không ai có ý định dừng lại để giúp đỡ
chị. Đặc biệt là những người ăn mặc sang trọng, họ đều đi qua chị với tốc độ rất
nhanh, dường như là họ nghĩ nếu đi chậm lại thì chắc chắn người đàn bà đó cũng
kéo họ lại để lạy lục, nhờ vả việc gì đó.
- Anh để ý đấy nhé, không biết chừng chị ta sẽ nài nỉ xin tiền hoặc sẽ tìm cách kết bạn với mình để bị chị ta tra tấn trên suốt chuyến đi bằng những câu chuyện vừa dài vừa vô duyên, hoặc như chị ta sẽ mượn mình chiếc khăn mùi xoa để lau mồ hôi mà lau xong thì mình không dám xin lại hay như mượn bình nước uống rồi tu ừng ực thì vài ngụm đã hết veo. Đúng là người nhà quê. - Một người phụ nữ ăn mặc trông có vẻ sang trọng bĩu môi và nói với người đàn ông cũng có vẻ sang trọng bên cạnh mình.
- Xin chào... xin...
Quả nhiên người phụ nữ tiến lại gần đám đông đang đứng đợi tàu. Nhưng dường như không đợi chị nói hết câu, mọi người đều xua tay và lắc đầu và nhanh chóng lảng ra chỗ khác. Không nản chí, người phụ nữ này lại men theo các cánh cửa sổ của các toa tàu rồi nhảy hẳn lên các toa chưa đến giờ xuất phát. Đi đến toa nào chị cũng mang một khuôn mặt như muốn cầu cứu, trông thật đáng thương và câu duy nhất thốt ra từ miệng người phụ nữ đáng thương này là: “Xin mọi người giúp đỡ cho tôi.”
Những người ngồi trên tàu tỏ ra rất khó chịu với người phụ nữ này. Có người thì xua tay ra hiệu xua đuổi, có người vừa thấy bóng dáng chị ở đầu toa vội lấy tờ báo che mặt giả vờ ngủ. Trên khuôn mặt của người đàn bà ấy lộ rõ vẻ thất vọng, chán nản. “Mình đâu phải là thằng ăn trộm mà sao mọi người lại xử sự như thế nhỉ?” - Người phụ nữ xót xa nghĩ.
Chị ta lại đi qua các toa tàu nhưng không ai muốn nghe chị trình bày hoàn cảnh của mình. Đúng lúc đó, chị nhìn thấy một chàng trai có dáng vẻ rất thư sinh đang ngồi đọc báo. Chàng trai đang đọc báo rất chăm chú và dường như cậu ta không để ý đến mọi thứ xung quanh. Nhẹ nhàng đi về phía chàng thanh niên, người phụ nữ cất tiếng nói:
- Xin lỗi cậu, cậu có thể giúp đỡ tôi được không?
Chàng trai bỏ tờ báo xuống, nhìn quanh một lúc rồi nhìn người phụ nữ nông thôn
nọ:
- Xin lỗi, chị đang hỏi tôi ạ?
- Xin lỗi, chị đang hỏi tôi ạ?
Người phụ nữ gật đầu.
- Xin anh giúp đỡ tôi
với, tôi lên thành phố để tìm người bà con, nhưng tìm không ra, tiền bạc lại bị
kẻ gian móc hết rồi. Muốn về quê nhưng không biết làm thế nào, cậu có thể mua
giúp một tấm vé để tôi về quê không?
Sau khi nghe người phụ nữ đáng thương nói xong, nét mặt chàng thanh niên trông
rất lưỡng lự. Dường như anh ta vừa muốn giúp vừa lại không muốn giúp người đàn
bà đáng thương đó. Sau một thời gian im lặng, chàng trai bèn đưa tay vào túi
quần của mình, khó khăn lắm mới móc ra được một đống tiền lẻ, ngại ngùng đưa
cho người phụ nữ.
- Chị cầm lấy đi. Tôi... tôi chỉ còn có chừng này, không biết đủ hay không. Tôi
cũng vừa mua vé để về quê nên không còn nhiều. Tôi lên thành phố này để kiếm
việc, hy vọng tìm được một công việc kiếm được kha khá, nhưng khi lên thành
phố, với tấm bằng trung cấp trong tay thì tôi không thể tìm ra được một việc gì
để làm. Chị cầm tạm vậy.
Người phụ nữ rưng rưng cầm lấy những đồng tiền lẻ của chàng trai, khó khăn lắm
chị mới thốt lên được hai tiếng “Cám ơn”.
Vừa quay gót đi về phía cuối toa thì chị nghe tiếng gọi với theo của chàng
thanh niên nọ. Cậu ta hớt hải đi về phía chị và nói:
- Như thế này vậy, chị
cùng quê với em, hay chị lấy tấm vé của em đi vậy.
- Thế còn cậu thì sao?
Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.
- Số tiền em vừa đưa
cho chị chỉ có thể mua đủ tấm vé xuống ga thứ ba xuất phát từ ga này, như vậy
cách nhà em cũng không xa lắm, em có thể đi bộ mà. Chị cứ cầm lấy vé đi, em là
con trai, thế nào mà chẳng được. Còn phụ nữ như chị thì không thể đi bộ về nhà
trong đêm tối được. Thôi, chúc chị thuận buồm xuôi gió. Nào, đưa cho em đống
tiền lẻ nào!
Nói xong, không kịp để người phụ nữ phản ứng gì, chàng trai vội cầm lại số tiền
lẻ trong tay người phụ nữ và đưa lại cho chị tấm vé của mình. Sau đấy anh vội
vàng đi ra khỏi tàu và đến quầy bán vé.
Rất nhanh sau đó, chàng thanh niên lại lên tàu. Người phụ nữ tiến lại gần phía
chàng trai và cất tiếng hỏi:
- Sao cậu lại làm như
thế, cậu không hối hận à?
Chàng trai lắc đầu:
- Không, chị ạ.
Trong ánh mắt của người phụ nữ đáng thương nọ ánh lên một niềm vui khôn xiết.
Chị cầm tay chàng trai và nói:
- Anh bạn trẻ, xuống
đây với tôi một lát.
Người phụ nữ kéo chàng trai ra khỏi nhà ga, vẫy một chiếc taxi, tự động mở cửa
xe và quay lại nhìn chàng trai:
- Cậu lên xe đi. Hôm
nay cậu chính thức là nhân viên của tôi.
Hoá ra, người phụ nữ này là con gái của một ông chủ tập đoàn sản xuất đồ chơi
nổi tiếng. Để đi tìm một người trợ lý đáng tin cậy, chị đã phải hoá trang và
đứng ở sân ga suốt 3 ngày qua.
Chị nói rằng: “Các bạn cho rằng tôi thật ngốc nghếch khi phải làm khổ mình như
thế, nhưng thật ra nó thật sự xứng đáng. Khi đứng ở sân ga trong 3 ngày đó, tôi
mới nhận ra rằng: Tìm được một người thực sự tốt trong cuộc sống xô bồ này quả
là khó. Có thể, chàng thanh niên đó không có trình độ, hiểu biết nhiều như
những người tốt nghiệp đại học hoặc cao hơn nữa. Nhưng điều đáng quý nhất và
đáng trân trọng nhất là cậu ấy có cái ‘tâm’. Có cái ‘tâm’ trong cuộc sống thì
mới có cái ‘tâm’ trong công việc được. Đấy là thứ mà công ty tôi cần”.
Các bạn thấy đấy, một tấm vé để đổi lấy cả một sự nghiệp sáng lạn. Có thể nhiều
người nghĩ đây chỉ là việc ngẫu nhiên, nhưng thực ra trong sự ngẫu nhiên đó lại
có tính tất yếu của nó. Rất nhiều người đã có mặt ở trên sân ga, nhưng chỉ có
chàng trai đó mới nhận được niềm hạnh phúc bất ngờ như vậy. Không phải ngẫu
nhiên mà anh ta có được một cơ hội tốt đẹp đến như thế mà điều quan trọng là
anh đã biết chia sẻ chữ ‘tâm’ của mình cho mọi người xung quanh.
Đây là một câu chuyện hoàn toàn có thật mà tôi đã nghe được từ giám đốc của
tôi.
Chúc anh ngày mới nhiều hồng ân Thiên Chúa
Trả lờiXóaCHÀO MINH CHÂU TRẦN
XóaCHÚC NGÀY MỚI AN LÀNH, MÙA CHAY THÁNH TRÀN ĐẦY HỒNG ÂN
Với mẩu chuyện nầy bạn hướng người đọc nhớ về Nguyễn Du. cám ơn bạn, chúc bạn ngày đầu tuần vui vẻ và tràn đầy thánh ân.
Trả lờiXóa[img] http://www.lamcachnao.net/wp-content/uploads/2013/01/Coffee.jpg [/img]
Trả lờiXóaMời anh ly cafe
CHAO CHAU TRAN, DANG NGAO DU DAT KHACH QUE NGUOI, GAP LY CAFE TRONG THAT TUYET VOI, CAM ON TRAN NHIEU, CHUC DEM AN LANH
XóaAnh em mình đón mừng sự kiện vĩ đại của lịch sử Giáo hội: chúng ta đã có Tân Đức Giáo Hoàng
Trả lờiXóa[img]http://i372.photobucket.com/albums/oo164/michel_42/CHAO.gif[/img]
CHAO PHUONG VU GHE THAM NHA
XóaCHUC EM HANH PHUC CHAN HOA NIEM VUI
Sang Tuần Thánh, Giáo hội đã Tưởng niệm cuộc thương khó và phục sinh, chúng ta cùng hiệp thông cầu nguyện và bước vào cuộc thương khó và phục sinh với Ngài Anh Xuân nhé.
Trả lờiXóa: [img]http://www.vietcatholicsydney.net/images/picture/17_118_dhd.17%20jpg_filtered.jpg[/img]
CHAO phượng Vũ ANH XUAN DANG DU PHUC SINH TAI MY. CHUC PHUC SINH AN LANH THANH DUC , TRAN DAY HONG AN
XóaTưởng niệm cuộc thương khó CHUA GIESU.
[youtube]http://youtu.be/9OZieix898s[/youtube]
Mừng Chúa Phục Sinh Allleluia !Nguyện xin ánh sáng niềm vui và bình an của Chúa Phục Sinh tràn ngập tâm hồn Bạn.
Trả lờiXóaCAM ON BAN
XóaMừng Chúa Phục Sinh Allleluia !Nguyện xin ánh sáng niềm vui và bình an của Chúa Phục Sinh tràn ngập tâm hồn anh Xuân, hi hi anh đi chơi có vui không ?
Trả lờiXóaCHAO phượng Vũ. CAM ON LOI CHUC Phuc Sinh CUA EM. MOI DI DUOC 5 TIEU BANG. NGAY MAI DI NEWYORK NUA ROI QUAY VE THOI. CHUC DEM AN LANH.
XóaChào anh Xuân, mừng anh đi chơi xa đã về, nguyện xin Thiên Chúa ban cho nhiều sức khỏe niềm vui và hạnh phúc anh nhé.
Trả lờiXóaCHÀO PHƯỢNG VŨ. ANH XUÂN ĐÃ VỀ. BÌNH AN, NIỀM VUI VÀ ƠN LÀNH CỦA CHÚA Ở CÙNG EM...
XóaTháng 5 ý Thánh ngọc ngà, Mẹ về dẫn dắt muôn hoa mừng vui, muôn hoa rộn ràng, chúc anh Xuân cùng gia đình Tháng Hoa Mẹ tràn đầy ơn thiêng và hạnh phúc trong niềm tin yêu thương.
Trả lờiXóaCHÀO PHƯƠNG VŨ, CHÚC THÁNG HOA TRÀN ĐẦY ƠN THÁNH.
Xóa