Nguyễn Văn Xuân
Đưa chân, chúng ta bước vào đời, vô bờ những tiếng gọi, những lời mời hướng về tương lai.
Có những bước chân thăm thẳm chiều trôi một mình, trải dài lý tưởng thiên sai, mơ ước một chân trời rực hoa và nắng đẹp. Nguyện hy sinh ướp cho tươi cá đời, chăm sóc cho hoa đời xanh tươi đâm bông. Theo Thầy, bỏ đò, bỏ lưới, bỏ dòng sông. Ước mơ một đời phiêu du đây đó cùng đi chài cá người với Thầy, hiến thân cho đời, cho hạnh phúc và tình thương ơn cứu độ.
Có những bước chân thăm thẳm chiều trôi một mình, trải dài lý tưởng thiên sai, mơ ước một chân trời rực hoa và nắng đẹp. Nguyện hy sinh ướp cho tươi cá đời, chăm sóc cho hoa đời xanh tươi đâm bông. Theo Thầy, bỏ đò, bỏ lưới, bỏ dòng sông. Ước mơ một đời phiêu du đây đó cùng đi chài cá người với Thầy, hiến thân cho đời, cho hạnh phúc và tình thương ơn cứu độ.
Có
những bước chân vào đời hướng về tương lai dệt mộng, xây tổ uyên ương, nảy mầm hạnh phúc. Họ cùng có một ước mơ dìu nhau đến cuối trời tươi sáng, đầy nắng xuân và hoa đẹp, đường trần có Chúa cùng đi. Dù ước mơ nào, thì ngõ đi
lối về ấy cũng vẫn là ước mơ thiện hảo, tìm về một thiên đường hạnh phúc, đầy lá và hoa. Ai lại chẳng có những ước mơ đẹp như vậy. Thế nhưng cõi đời đâu phải ước mơ nào cũng biến thành hiện thực. Có những ước mơ mà khi mơ ước là đời thêm khổ luỵ, khi cắn vào là dòng đời rong ruổi những mỏi mệt, chông gai và thử thách.
Ước mơ của đời tu sỹ là một ước mơ tuyệt đẹp. Nhưng trên đường thực hiên lý tưởng, đâu phải chỉ là trời thơ dệt mộng, là cánh diều bay bổng thênh thang
giữa mây trời, bao la bát ngát về lối đi ngọt ngào Thượng Đế trao
ban.
Ước mơ đời thường, trong cuộc sống hôn nhân, xây dựng hạnh phúc lứa đôi.Đâu phải là không đẹp. Đẹp quá đi ấy chứ! Đẹp từ cốt lõi của Thượng Đế, Người đã chúc lành cho cái tình yêu ấy như thảm cỏ nhân gian, xanh mầm hạnh phúc, Ngài yêu họ đến độ hoá thân họ thành một, Ngài dạy họ thuỷ chung, cùng nhìn về một hướng trời thiện hảo, tràn trề man na, thoả thê sữa và mật ong ngọt ngào.
Ước mơ đời thường, trong cuộc sống hôn nhân, xây dựng hạnh phúc lứa đôi.Đâu phải là không đẹp. Đẹp quá đi ấy chứ! Đẹp từ cốt lõi của Thượng Đế, Người đã chúc lành cho cái tình yêu ấy như thảm cỏ nhân gian, xanh mầm hạnh phúc, Ngài yêu họ đến độ hoá thân họ thành một, Ngài dạy họ thuỷ chung, cùng nhìn về một hướng trời thiện hảo, tràn trề man na, thoả thê sữa và mật ong ngọt ngào.
Những ước mơ trên đây phải chăng là những ước mơ tuyệt hảo của Thượng Đế? Người là Cha chúng ta. Có
người cha nào lại không muốn con cái mình trở nên thiện hảo bao giơ? Thế nhưng: trên con đường theo đuổi lý tưởng, Ngài khao khát
trao ban cho chúng ta những ước mơ đó. Nhưng để ước mơ nên hoàn hảo, triển nở, nảy mầm sáng tạo, Ngài lại muốn chúng ta được tự do dự phần vào công việc thực hiện ước mơ của
mình.
Để thực hiện ước mơ đâu phải là dễ dàng. Vì
nếu dễ dàng thì đâu còn phải là mơ ước nữa. Trên con đường thực hiện ước mơ của mình.Người tu sỹ cũng gặt hái rất nhiều những khó khăn, ghập ghềnh sỏi đá, thiếu gì đôi phút sao
lòng, những nỗi cô đơn, những lần đau khổ vì bị chống đối. Vòng tay yếu đuối run lên, không chừng ngả nghiêng còn có thể làm gãy dập đi lòng muốn. Đời sống lứa đôi cũng vậy. Để thực hiện được hoài bão ấy, để cùng nhau lắng nghe tiếng hót của đôi vành khuyên líu lo
trên cành buổi bình minh tươi sáng. Họ cũng phải cùng nhau hứng chịu gió mưa của bão, sẵn lòng cùng nhau chịu nắng gay gắt của những trưa hè nóng bỏng cháy da, biết bao những chướng ngại, chật hẹp, khúc khuỷu và lên dốc. Đôi khi họ cũng sao lòng, mệt mỏi rã rời, vòng tay ước mơ hạnh phúc ngày nào, bây
giờ chì là nắng chiều nhẹ vương sầu mộng. Có nhìn thẳng sự việc như vậy ta mới có thể ngộ ra rằng: Ước mơ thì đẹp, mà sao bước chân đi về lối mộng lại cứ làm ta ngại ngùng, lòng ta lại mỏng dòn yếu đuối trước những quán trọ dừng chân, trước một chút bóng mát thoáng
qua bên đời mời gọi.
Chính
sư ngại ngùng đó, sự mỏng dòn yếu đuối đó, cùng với lời mời gọi bên đường kia, mới cho ta thấy: Con đường lên thiện hảo cũng rất nhiều chông gai, loanh
quanh và mỏi mệt. Trên đường đi thực hiện ước mơ, có người đã bị gãy đổ ngay từ khi bước chân vào.
Nói về thiện hảo thì không có cái thiện hảo nào hơn cái thiện hảo nào nữa. Cho nên đời sống người tu sỹ với đời sống lứa đôi, không hẳn là có sự chênh vênh hơn kém như một số người đã tưởng. Họ cùng ước mơ thiện hảo, họ cùng ước mơ một chân trời hạnh phúc. Đường nào thì cũng dẫn đưa chúng ta về đến bến bờ tình yêu vĩnh cửu. Đường về nhà Cha. Tuy nhiên trên đường về ấy, mỗi người lại chọn lối đi theo tiếng gọi ước mơ đời mình. Mỗi ước mơ ấy là những lời mời tung tăng như nắng mai, tất tưởi như mây chiều, ầm ì sóng vỗ như đại dương, nhẹ nhàng như lá thu bay gọi buồn đi bên chiều vắng.
Nói về thiện hảo thì không có cái thiện hảo nào hơn cái thiện hảo nào nữa. Cho nên đời sống người tu sỹ với đời sống lứa đôi, không hẳn là có sự chênh vênh hơn kém như một số người đã tưởng. Họ cùng ước mơ thiện hảo, họ cùng ước mơ một chân trời hạnh phúc. Đường nào thì cũng dẫn đưa chúng ta về đến bến bờ tình yêu vĩnh cửu. Đường về nhà Cha. Tuy nhiên trên đường về ấy, mỗi người lại chọn lối đi theo tiếng gọi ước mơ đời mình. Mỗi ước mơ ấy là những lời mời tung tăng như nắng mai, tất tưởi như mây chiều, ầm ì sóng vỗ như đại dương, nhẹ nhàng như lá thu bay gọi buồn đi bên chiều vắng.
Đòi
người tu sỹ, hay đời sống hôn nhân, trên đường thực hiện ước mơ; Nếu không gặp những gian nan, thử thách, những lời mời gọi, những phút sao
lòng, những lần yếu đuối làm cho ước mơ ngỡ ngàng, chông chênh, buồn tủi, thì thử hỏi lấy gì để được gọi là thước đo, là giá trị của đời sống hôn nhân, hay của đời tu sỹ. Ước mơ không có giá trị, không hướng về chân trời thiện hảo, chỉ là những bản đàn ngang cung lạc giọng, rồi chẳng đi đến bến bờ nào.
Cho
nên để thực hiện đi trên con đường hướng về chân trời ước mơ thiện hảo. Đường đến với Chúa vẫn là lối đi của Ngài. Lối đi thập giá bước về phục sinh. Cứ hỏi lòng mình rồi mới thấy. Cứ lặng lẽ đi vào một thánh đường không một bóng người, nơi đó chỉ còn mình ta với Chúa, trong tiếng rì rào của miên trường, tiếng gió thổi của lời kinh đêm huyền nhiệm, thăm thẳm sâu lắng lòng ta. Ta sẽ nghe thấy tiếng Chúa gọi ta. Tiếng Chúa gọi vang vọng thẳm sâu từ còi lòng riêng tư mỗi người, rồi ta sẽ được vững tâm bình an
trong ánh sáng của tin mừng cứu độ. Ta sẽ nhận ra tất cả những khổ đau, những bất hạnh, nhửng hiểu lầm, chống đối, những nỗi cô đơn, những phút sao lòng, lại chẳng là những trui luyện cho ta nên thiện hảo, và có khi là những dấu chỉ cho sự gọi mời tình yêu thương của Chúa với ta. Người luôn đồng hành bên ta, cùng
dìu ta bước về chân trời ước mơ yêu thương và hạnh phúc đời đời.
Lạy Chúa! Để thực hiện được những ước mơ thiện hảo ấy, mà Chúa đã trao ban
cho chúng con. Xin Chúa cho những gãy đổ, vỡ dập trong đời sống chúng con hôm nay,
chỉ là những lần đứng dậy với sự cứng cáp hơn, tin yêu hơn, vì Chúa biết chúng con từ thủa đời đời đã là yếu đuối. Vì yếu đuối bất toàn ,nên trên con đường thực hiện ước mơ: bình minh trỗi dậy mà núi kia lại mon men muốn che khuất đi vạt nắng tươi hồng. Mây trắng bay trên bầu trời cao xanh thăm thẳm gọi mời, đôi khi pha trộn chút mây mù, sợ làm cho người lữ hành vội vàng bớt đi lòng muốn. Xin cho chúng con
luôn biết nhìn lại chính mình, vững lòng tin vào Chúa, nương ẩn nơi Ngài. Xin Chúa cùng
đi với chúng con, dù cho đời có bao chông gai thử thách. Xin ban cho
chúng con đi trọn ước mơ đời mình. Dù lối đi nào cũng xin cho chúng con hoàn tất mơ ước mà Chúa đã gởi đến cho đời chúng con.
Cảm ơn anh về bài viết hay, ý nghĩa sâu sắc, thật hữu ích !
Trả lờiXóaNguyện xin Chúa luôn đi cùng chúng ta trên mỗi bước hành trình.
Chúc anh ngày an lành.
CHÀO MỘNG BÌNH GHÉ THĂM CHIA SẺ
XóaCHÚC NHỮNG NGÀY MỚI AN VUI, CÓ CHÚA CÙNG ĐI.