Lạy Chúa! Chiều nay, buổi chiều thật thương và thật khó,
khó chưa từng có bao giờ, con đang say sưa ngắm nhìn Chúa trên đồi chiều buồn mà hoang vắng quá đỗi, lắng nghe những nhát búa đóng
sâu một chuyện tình, chỉ vì Chúa yêu con tha thiết. Theo dấu chân Ngài, con
đang khao khát đi tìm, khao khát đặt nụ hôn trên đôi bàn chân Chúa hao gầy
loang máu tình thập tự, tình yêu cứu độ Chúa dành cho con.
Con yêu Ngài, yêu nồng nàn say đắm; Yêu mãi hoài chiều mình Chúa cô đơn khổ hạnh, bên lời kinh thầm thì con tha thiết trong hồn, nguyện một đời thủy chung cùng Chúa sắt son.
Con muốn hôn lên đôi mắt Chúa đã mỏi mệt dại khờ đi vì yêu con và tha nhân. Con thấy bờ môi cứu độ Chúa mấp máy run lên những lời kinh nguyện xót thương cuối cùng để cho con hạnh phúc an lành.
Chúa đã cho con tất cả, cả mạng sống, chỉ vì yêu con, yêu mà Chúa quên đi chính bản thân mình.
Chiều nay, trên vùng cỏ non xanh mượt mà, nhưng đầy đau thương ấy, Chúa gục đầu trong thương nhớ như muốn nói với con: "Tình yêu dâng hiến cho con, cho đời đã kết thúc trong biển chiều lộng gió, bay vào trùng khơi ơn gọi cứu độ".
Không! Không hoàn tất được rồi, con vẫn còn mê muội mà Chúa, tội lỗi, tha hóa và hư hỏng vẫn chưa buông tha con mà. Đồi chiều thương khó không thể dừng lại nơi Golgotha ngày ấy được, vì tội lỗi con và nhân loại, nên tình con và Chúa vẫn còn dang dở. Nó chỉ kết thúc trong thời điểm của lịch sử con người, nhưng làm sao kết thúc được ơn cứu độ cho con và nhân loại. Dang dở không có nghĩa là con và Chúa chia ly vĩnh viễn, là kết thúc sự dở dang,
Lạy Chúa! Cũng vì dang dở ấy, nên tình con và Chúa vẫn còn, và ơn cứu độ chưa chấm dứt. Thánh lễ Misa hay đồi chiều thương khó ấy vẫn kéo dài. Và vì thế mà con vẫn còn mãi hoài tiếp tục được đón nhận tình yêu của Chúa yêu con.
Ôi! TÌNH YÊU DANG DỞ TUYỆT VỜI. Amen
Con yêu Ngài, yêu nồng nàn say đắm; Yêu mãi hoài chiều mình Chúa cô đơn khổ hạnh, bên lời kinh thầm thì con tha thiết trong hồn, nguyện một đời thủy chung cùng Chúa sắt son.
Con muốn hôn lên đôi mắt Chúa đã mỏi mệt dại khờ đi vì yêu con và tha nhân. Con thấy bờ môi cứu độ Chúa mấp máy run lên những lời kinh nguyện xót thương cuối cùng để cho con hạnh phúc an lành.
Chúa đã cho con tất cả, cả mạng sống, chỉ vì yêu con, yêu mà Chúa quên đi chính bản thân mình.
Chiều nay, trên vùng cỏ non xanh mượt mà, nhưng đầy đau thương ấy, Chúa gục đầu trong thương nhớ như muốn nói với con: "Tình yêu dâng hiến cho con, cho đời đã kết thúc trong biển chiều lộng gió, bay vào trùng khơi ơn gọi cứu độ".
Không! Không hoàn tất được rồi, con vẫn còn mê muội mà Chúa, tội lỗi, tha hóa và hư hỏng vẫn chưa buông tha con mà. Đồi chiều thương khó không thể dừng lại nơi Golgotha ngày ấy được, vì tội lỗi con và nhân loại, nên tình con và Chúa vẫn còn dang dở. Nó chỉ kết thúc trong thời điểm của lịch sử con người, nhưng làm sao kết thúc được ơn cứu độ cho con và nhân loại. Dang dở không có nghĩa là con và Chúa chia ly vĩnh viễn, là kết thúc sự dở dang,
Lạy Chúa! Cũng vì dang dở ấy, nên tình con và Chúa vẫn còn, và ơn cứu độ chưa chấm dứt. Thánh lễ Misa hay đồi chiều thương khó ấy vẫn kéo dài. Và vì thế mà con vẫn còn mãi hoài tiếp tục được đón nhận tình yêu của Chúa yêu con.
Ôi! TÌNH YÊU DANG DỞ TUYỆT VỜI. Amen