Tạ ơn trời! CHỮ ĐỘNG

Tạ ơn Trời! Mỗi sớm mai thức dậy, ta có một ngày mới để yêu thương

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

TẬP THI CA CÔNG GIÁO (Ng-V- Xuân)

THI CA CÔNG GIÁO
 
Photobucket 

MỤC LỤC

1- Hồn thơ
2- Tin yêu tình Chúa
3- Một dời tin yêu
4- Bến đợi
5- Đêm hồng ân
6- GiêSu tình Chúa
7- Tâm tình tri âm
8- Đường ta đi
9- Theo Chúa
10- Lạy Mẹ Maria
11- Chưa đủ sao con? 
12- Chân lý tình yêu     
13- Đêm nguyện cầu  
14- Phút sao lòng
15- Không đề
16- Trở về
17- Trung tín một đời
18- Tình yêu Chúa       
19- Bên em
20- Tin yêu tình Chúa
21- Thân phận 
22- Người đi truyền giáo
23- Thứ tha
24- Trích
25- Không mù
26- Vòng tay Mẹ Maria
27- Chiều buồn nghĩa trang
28- Đường về
29- Ta muốn khóc
30- Kinh Phục Sinh
     

Thư mục: THI CA CÔNG GIÁO
Đăng ngày:
13:43 12-11-2008

              

1- HỒN THƠ
Hứng gió bốn phương mở cõi lòng
Giữ cho sạch bụi phấn gương trong
Hồn thơ ý nhạc dâng tình Chúa
Dâng cả tâm tư cả tấm lòng.
                              Nguyễn Văn Xuân
                                                                                                                                                 
2- TIN YÊU TÌNH CHÚA
Đưa chân con bước vào đời,
Vô bờ tiếng gọi,Lời mời tương lai.
Bước chân chọn hướng ngày mai,
Trải dài lý tưởng ,thiên sai rạng ngời.
Nắng chiều vẫy gọi bên đời,
Toả vùng lửa ấm , mây Trời bao la
Tình con dâng Chúa thiết tha
Giữa đời biển khổ, xót xa vô bơ.
Đêm thương, đêm đợi, đêm chơ,
Chúa là hạnh phúc, con mơ một đời.
Chúa ơi tình Chúa cao vời,
Cho con sống mãi, trọn đời tin
                             Nguyễn Văn Xuân

3- TIN YÊU TÌNH CHÚA
Đêm nay lạy Chúa sinh ra,
Ban muôn phúc lộc thiết tha cứu đời.
Chắp tay con nguyện Chúa Trời,
Cho con sống mãi trọn đời tin yêu
                                Nguyễn Văn Xuân.
                                                               

4- BẾN ĐỢI
Đêm nay lạy Chúa người cao cả,
Xin đổ muôn ơn xuống cõi đời,
Để một ngày mai về bến dợi,
Từng hồi chuông rộn tới muôn nơi
               (Noel 2004) - Nguyễn Văn Xuân

5- ĐÊM HỒNG ÂN
Đêm nay chuông rộn giáo đường,
Mừng sinh nhật Chúa yêu thương rạng ngời .
Muôn lòng hoa nở sinh tươi ,
Từ miền thôn giã đến nơi thị thành .
Rực màu đèn tím đỏ xanh,
Hướng về đêm thánh an lành ,yên vui .
Con quỳ lạy Chúa, Chúa ơi!
Đêm nay Chúa xuống cứu đời trần gian
Mắt buồn giọt lệ hoà chan,
Đêm thương, đêm nhớ, đêm van nguyện cầu. 
Giúp con qua khỏi cảnh sầu,
Cho con nhận được nhiệm màu tình yêu.
Đêm nay lạy Chúa cao siêu,
Từng hồi chuông đổ muôn chiều hồng  ân             
                                      Nguyễn Văn Xuân

6- GIÊSU TÌNH CHÚA
Giê su tình Chúa cao vời
Ban muôn phúc lộc cho đời trần gian
Khát khao tình Chúa chứa chan
Con dâng lên Chúa muôn vàn yêu thương
Tình Giê Su đẹp ngát hương
Toả lan khắp chốn vô lường hồng ân
Dặm đường mưa gió bước chân
Con tìm về Chúa ân cần cậy trông
Biển đời sóng vỗ mênh mông
Thăng trầm ngụp lặn bềnh bồng nổi trôi
Bước chân hôm sớm chưa nguôi
Giê Su tình Chúa vẫn hoài bên con
Dặm đường mưa gió sắt son
Chúa là hạnh phúc đời con tháng ngày
                                Nguyễn Văn Xuân
                                                           

7- TÂM TÌNH TRI ÂM
“Hồng ân Thiên Chúa bao la,”
  Dâng lời cảm tạ thiết tha ân tình. 
  Buồn vui hạnh phúc lòng mình, 
  Xin dâng lên Chúa chút tình tri âm.
  Sống đời tự vấn lương tâm, 
  Tin yêu phó thác âm thầm cậy trông.
  Một đời tình Chúa cho không, 
  Cớ sao hờ hững uổng công ơn người.
  Tình yêu Thiên Chúa cao vời,
  Xin dâng lên Chúa muôn lời ngợi ca.
  Sống đời cho Chúa thiết tha,
  Đường trần chân mỏi, dặm xa hao gầy.
  Lấy chi dâng Chúa cho đầy,
  Dặm đường mưa gió mắt gầy hư hao.
  Sống đời cho Chúa là bao,
  Hiến dâng hồn xác dạt dào yêu thương.
  Đem tin mừng khắp muôn phương,
  Bình an hạnh phúc mến thương chan hoà.
                              Nguyễn Văn Xuân
                             Lễ Thánh Tâm Chúa
         (Dòng Chúa Cứu Thế TP.HCM 18-6-2004)
 
Thư mục: THI CA CÔNG GIÁO
Đăng ngày: 13-08-2010


8- ĐƯỜNG TA ĐI
 Chỉ có tình yêu thương và bác ái,
Là hành trang gieo rắc mãi muôn nơi,
Là tin yêu bừng rực sáng cao vời,
Là chân lý cho con người hạnh phúc.
                                    Nguyễn Văn Xuân    

9- THEO CHÚA         
Đã có lần con muốn đi theo Chúa,
Hỏi vì đâu Chúa sinh xuống làm người.
Hỏi vì đâu Chúa mang nặng tội đời,
Cứu nhân loại đắm chìm trong biển khổ.
 
Chúa trả lời: Bởi tội đời  nguyên tổ,
Ta làm người cứu độ khắp nhân gian.
Đem Thiên ân,vạn khí xuống nồng nàn,
Toả cùng khắp sinh linh muôn thế hệ.
 
Ta đã đến trong biển đời rơi lệ,
Bị đòn roi, đanh, Thập tự, mao gai.
Đường ta đi muôn bước vẫn miệt mài,
Ta luôn tới dù có khi mệt mỏi.
 
Muốn theo Ta con ơi đừng đòi hỏi,
Đền đài kia hay danh vọng giầu sang.
Vẫy tay chào tất cả chớ cưu mang,
Vì Ta chẳng có nơi nào để no.
 
Đường Ta đi lối về là thế đó,
Hỡi con yêu! con có muốn theo không?
Con bàng hoàng nhìn Chúa mắt chờ trông,
Trong thinh lặng mơ màng con thổn thức.
 
Đã bao ngày rộn ràng con nao nức,
Tưởng theo Thầy tung cánh vút bay cao.
Tưởng theo Thầy con rực sáng tự hào,
Chân muốn bước như cánh diều lộng gio.
 
Chúa thở dài! Con ơi đường ta đo,
Lòng muốn đi chân con chớ  ngại ngùng.
Đi theoThầy là muôn dặm ngàn trùng,
Trong nắng gắt, giữa miệt mài sương gió.
 
Đi theo Thầy là đoạn đường thương khó,
Đâu phải là nắng hạ gió mùa xuân.
Đường Ta đi là thập giá , chứng nhân,
Qua tử nạn mới phục sinh sống lại.
 
 con thấy lòng ngập ngừng sao e ngại,
Vòng tay run rơi lòng muốn lúc nào.
Ngước mắt lên con thấy Chúa nghẹn ngào,
Cây Thập Tự, vòng gai, ơn cứu độ.
 
Vâng! Lạy Chúa, giờ đây con đã ngộ,
Đường Chúa đi, là chứng tích tình yêu.
Xin cho con lòng mến Chúa thật nhiều,
Vững tin bước, đời chứng nhân cho Chúa.
                                            Nguyễn Văn Xuân

10- LẠY MẸ MARIA
       
(Tuyệt vọng mà vẫn một lòng cậy trông)
  MARIA Lạy Mẹ đầy nhân ái,
Linh hồn con đang hớp cạn cơn say,
Niềm cô đơn vạn sầu lắng hôm nay,
Xin Mẹ toả muôn ơn, vàn phúc lộc.
 
Trong men say biển sầu bao nhiêu hộc,
Ngậm niềm đau tràn ngập cõi lòng con.
Chuỗi Mân Côi tay run mắt mỏi mòn,   
Xin hồng phúc lộc ân kia toả sáng.
 
MARIA Mẹ tinh truyền, sáng láng,
Chiếu muôn nơi cùng khắp cả nhân gian.
Thánh Tâm Mẹ rộng mở vạn nồng nàn,
Toả hơi ấm đến muôn vì tinh tú.
 
Con đang say, say chìm trong biển lũ,
Rượu Ngọc hoàng chưa cạn đã run môi,
Thần khí trong con va chạm vỡ tung rồi,
Hồn vội vã lạc chìm trong sương khói.
 
MRIA, Thánh tâm ngời sáng chói
Mẹ Chúa Trời, Người  hiện ở nơi đâu,
Con say sưa cung nhạc tấu nhiệm mầu,
Dâng lên Mẹ muôn vạn lời  ca ngợi.
 
Chuỗi Mân côi như mặt trời chói lọi,
Mẹ sáng ngời cao ngất vạn niềm tin.
Hồn con say với muôn vạn lời xin,
Ngậm thành nhạc nhả thành thơ cầu nguyện.
                                              Nguyễn Văn Xuân
  
11- CHƯA ĐỦ SAO CON?            

Chúa đã có từ thủa đời đời,
Người đã yêu tôi cả cuộc đời.
Từ Ngôi Lời Chúa đã yêu tôi.
Trong tình yêu cao vời của Chúa.
Kể từ ngày tôi là hiện thực.
Và Chúa là hiện hữu.
Trong cộng đồng anh em nhân loại,
Trong hang cùng ngõ hẻm tối tăm,
Trong căn nhà ổ chuột,
Trong ngục tù và nơi cơ hàn,
Trong bệnh nạn và những người tàn tật.
Ôi! Chúa hiện hữu mà con không nhận,
Chúa đói mà con chẳng cho ăn,
Chúa khát mà con không cho uống.
. . .
Con hiểu rồi, định luật ngàn đời,
Kể từ khi Chúa xuống làm người.
Luật yêu thương là quên mình vì tha nhân.
Con cũng biết một người đã chết vì yêu,
Và con biết con! ! !…
Oi Lạy Chúa:
Nhiều nhát búa mới đóng sâu đanh thập tư.
Nhiều gai nhọn mới kết thành vòng gai.
Chúa thở dài:
 Như vậy vẫn chưa đủ sao con! ! ! …
                                       Nguyễn Văn Xuân

12- CHÂN LÝ TÌNH YÊU         

Nếu ta biết nhìn đời
Với nhãn quan của Chúa.
Nếu ta biết nhìn đời
Bằng ánh mắt yêu thương.
Ta đi tìm chân lý
Trong ngục tù bao la
Trong muôn vàn cay đắng
Vì yêu là quên mình
Bởi yêu là nhận khổ
Là hiến dâng và sống tha nhân.
Là đóng đanh mình cho kẻ khác
Chỉ có thế mới vui và hạnh phúc 
Vì hy sinh không cùng
Mà ích kỷ cũng không cùng
Nhưng đều có cuối cùng
Là tội lỗi tình thương
Hay địa ngục, thiên đàng
Trong tin yêu hay trong bối rối
Hãy chọn đi định luật ngàn đời
Chúa đã phạt bởi tội nguyên tổ
Nhưng đã ban bởi chính con người.
                                 Nguyễn Văn Xuân

13- ĐÊM NGUYỆN CẦU     

Thành phố này em còn nhớ không em,
Nơi hai đứa với bao lần hò hẹn,
Nắng nghiêng ngả như chiều nao e thẹn,
Quên thời gian đi hút tận chân trời,
Ôm ước mơ vui dệt mộng xây đời,
Trong hạnh phúc bình minh chào nắng hót.
Thành phố này con đường xưa thánh thót,
Đêm giáo đường vang vọng tiếng chuông ngân, 
Quì bên nhau hai đứa đã bao lần,

Khe khẽ nguyện Dâng tình mình lên Chúa
Lời kinh nguyện như vạn lần khấn hứa,
Đời có nhau ta mang cả ước mơ.
Đêm nguyện cầu lời kinh dệt thành thơ,
Nhả thành nhạc tấu muôn lời cảm tạ.
                                              Nguyễn Văn Xuân

14- PHÚT SAO LÒNG
 Tôi  nhẹ bước trong chiều buồn lặng gió
Chuông giáo đường không rộn rã niềm vui
Mùa ăn năn xám hối đã qua rồi,
Trong tiếng hát muôn lời kinh khẩn nguyện.
 
Tôi lặng lẽ, chiều nay không vương miện,        
Kinh chiều tan sao lòng thấy cô đơn,
Một thân một bóng, một chút dỗi hờn,
Nhìn nhân loại bên nhau trong hạnh phúc,
 
Tôi thấy mình sao bàng hoàng thổn thức,
Nỗi cô đơn chồng chất cứ dâng cao,
Niềm khát khao rạo rực mãi tuôn trào,
Tôi vội vã gọi linh hồn trở lại.
 
Chúa nhìn tôi trong đêm trường e ngại,
Hỡi con yêu, con có nhận ra Cha
Thánh đường đây giờ im lặng mình Ta
Con quì đó hãy hỏi lòng con lại
 
Có gì đâu mà sao con e ngại
Đường theo ta là chứng tích tình yêu
Là mến thương, và hạnh phúc thật nhiều
Mau trở lại đừng đánh rơi lòng muốn
 
Hỡi con yêu! …
Đừng để mây chiều buồn vương gió cuốn
Đừng xa Ta con chớ phút sao lòng.
                                            Nguyễn Văn Xuân
15- KHÔNG ĐỀ
Bầu Trời thăm thẳm ánh Sao đêm
Vạn vật say xưa giấc ngủ êm
Mình con lê bước lòng cô quạnh
Đêm buồn giọt lệ cứ rơi thêm
 
Con biết hồn con trong đêm nay
Đã bao đêm lạc bước lưu đày
Đã bao ngày tháng con xa Chúa
Xa hoài, xa mai con nào hay 
Huyền phúc Thiên cung phép nhiệm màu
Anh sao rực sáng chiếu nơi đâu
Con quỳ xin Chúa nguồn ơn phúc
Cứu khổ hồn con khỏi biễn sầu.
                               Nguyễn Văn Xuân

16- TRỞ VỀ
Chúa có buồn không khi gọi con?
Làm sao con giữ được vuông tròn
Ngàn xưa Chúa biết con rồi đó
Thân phận yếu hèn chẳng sắt son
Chúa có buồn không khi gọi con
Nào con đâu biết mất hay còn
Thân đi biền biệt trong đêm tối
Đường về thăm thẳm chốn xa xôi
Chúa có buồn không khi gọi con
Ngõ tối quanh co lạc lối mòn
Tháng ngày vương tội rời xa Chúa
Dặm đường mưa gió bước mây trôi
Nắng chiều nhẹ tắt lệ thắm môi
Trở về bên Chúa giã từ thôi
Con nhìn lên Chúa dang tay đón
Mở lòng tha thứ tội đời con.
                              Nguyễn Văn Xuân

17- TRUNG TÍN MỘT ĐỜI
 Con quỳ xuống đôi bàn tay trìu mến
Giơ cao vời con khấn nguyện tình yêu
Cõi lòng bay vút tận chốn cao siêu
Lời kinh nguyện khấn xin Ngài hãy đến
 
Dìu con đi trên nẻo đường thương mến
Hoà khổ đau thành muôn vạn niềm tin
Chúa thương con. Lạy Chúa! Hãy giữ gìn
Xin thương mãi trọn đời con nghe Chúa
 
Nắng hồng lên, gió lùa qua khung cửa
Con nguyện cầu, khấn hứa cả tâm tư
Đời dối gian và muôn vạn lần hư
Tan hạnh phúc, hoá kiếp thành đau khổ
 
Chiều dần trôi gọi con về bến đỗ
Tiếng kinh buồn, kinh khổ réo con đi
Trong mê say tình Chúa, ước mơ chi
Nguyện trung tín sống một đời cho Chúa.
                                           Nguyễn Văn Xuân
18- TÌNH YÊU CHÚA                      
Tình yêu Thiên Chúa cao vời,
Như mây trời đẹp, rạng ngời tin yêu.
Đời con hạnh phúc bao nhiêu,
Lấy chi đền đáp muôn điều Thánh ân.
Dìu con trên bước đường trần,
Qua bao ngõ tới, ân cần cưu mang.
Dòng đời con bước thênh thang,
Ca khen tình Chúa hát vang đất trời.
Tình yêu Thiên Chúa gọi mời,
Chan hoà hạnh phúc cho người trần gian.
Thiên ân, tình Chúa chứa chan,
Mây ngàn bay khắp xoá tan tội đời.
Con quỳ lạy Chúa trên trời,
Xin tình yêu Chúa suốt đời bên con…
                                   Nguyễn Văn Xuân

19- BÊN EM
  Giáo đường chuông rộn bóng hoàng hôn
 Thánh thót chiều nay tiếng gọi hồn
 Am vang tiếng nhạc hoà muôn lối
 Vọng về khắp nẻo chốn xa xôi
 
 Tôi nhớ chiều nao em bên tôi
 Chắp tay em lần chuỗi Mân Côi
 Hướng về hang đá trông lên mẹ
 Xin tình hai đứa dược lên ngôi
 
 Môi cười tươi thắm em nhìn tôi
Khẽ nói  em xin với Mẹ rồi
Còn anh, cầu nguyện gì với  Mẹ
Tôi cười: anh nguyện như em thôi.
 Thế rồi đời hai đứa chúng tôi
 Bên nhau có Mẹ thắm môi cười
 Giáo đường in bóng lời kinh nguyện
 Dâng Mẹ cuộc tình hai đứa tôi.
                                  Nguyễn Văn Xuân
                              

20- TIN YÊU TÌNH CHÚA
 Kể từ ngày có tội loài ngươi,
Thì tình yêu là đóng đanh,
Là chết cho người mình yêu.
Chúa ơi ! Chân lý của Người,
Cao quang hơn ánh mặt Trời,
Thẳm sâu hơn lòng Địa ngục,
Muôn đời con tin yêu.
                          Nguyễn Văn Xuân
21- THÂN PHẬN
  Buổi sáng Chúa ơi!
Một người ăn mày,
Trên vỉa hè thành phố,
Trong đường mòn làng que,
Một thân một nạng.
Chơ vơ, tập quán, thân phận;
Tự do và định mệnh.
Đứng lại van xin,
Nhận bố thí!!!
Ra đi, tiếp đi.Không ngày mai.
Cô đơn, lạc lõng
Đời trái oan, lòng cô quạnh,
Dừng chân, Thánh đường trước mặt
Tay run run làm dấu, bờ môi lâm râm cầu.
Lạy Chúa!
Họ là ai?
Kẻ tội tình hay người thánh thiện,
Bị đoạ đày hay dấu chỉ ăn năn.
Buổi trưa: Lạy Chúa!
Một người điên…
Lang thang tay mang ca táp,
Trên vỉa hè ngả triền mưa.
Rao vặt, rao vặt.
Thỉnh thoảng đưa bàn tay ra dấu.
Chiều về:
 Chiếc xe hơi dừng lại,
Cặp tình nhân bước ra,
Dắt tay nhau,
Dắt nhau.
Quán vắng chiều mưa.
Chiều xế chiều,
Mưa gần ngừng, màn đêm buông.
Hết một ngày.
Nhìn thân phận:
Chơ vơ, tự do, hay định mệnh.
Lá rơi trong đêm qua cửa so,
Anh Trăng bàng bạc,
Làn gió nhẹ thoảng qua.
Lá vẫn rơi theo gio,
Chiếc nằm trên đất ướt,
Ngả mình trên những cây con,
Trôi theo dòng nước bạc.
Vô định!
Dưới ánh Trăng,
Hết! ! !
Thân phận…!
                Nguyễn Văn Xuân

22- NGƯỜI ĐI TRUYỀN GIÁO
Có phải Em là người đi truyền giáo?
Giữa khung trời bát ngát ước mơ trông,
Trái tim em bốc lửa, vạn chờ mong,
Nguyện dâng hiến cho tình thương cứu độ. 
Có phải Em một bông hồng nở rộ?
Mang tin mừng giũa trời đất bao la,
Trên đỉnh non cao vùng sơn cước quê ta,
Em bước tới mà lòng không e ngại. 
Có phải Em những buổi chiều nắng dại?
Biến đất cằn thành muôn nụ chồi tươi,
Hoa rộ nở tình yêu mến thương người,
Toả hơi ấm cưu mang đời đau kho.
Thành phố ấy, Em đi lòng nức nơ,
Sơn cước chờ, vạn dặm nhớ xa xôi,
Ngày em đi, nắng hạ nở trên môi,
Bừng sáng dậy ước mơ đời tươi thắm. 
Bằng hy sinh Em  cho đời nhiều lắm,
Bằng tình thương Em  ôm cả ước mơ,
Bằng đôi tay, sơn cước vẫn đợi chơ,
Em đã đến sưởi bao lòng cô quạnh. 
Thành phố ấy, Em đi mùa đông lạnh,
Buồn vương lên đôi mắt tựa hồn anh,
Miền sơn cước bàn tay đẹp yên lành,
Em đã đến gieo niềm sinh khí mới. 
Em đã đến cho bao người đi tới,
Bước tin yêu niềm khát vọng hồi sinh,
Đất tâm hồn nảy lộc, ánh bình minh
Hoà mơ ước tin yêu và hy vọng.
 
Em đã đến như Mặt Trời đỏ mọng,
Toả lời kinh và tiếng hát hôm mai,
Dấu chân Em trưa sớm vẫn miệt mài,
Đi góp nhặt vết thương đời khổ hạnh.
 
Thăm mộ Em chiều nay Trời giá lạnh,
Tiếng chuông buồn nhắc lại chuyên năm xưa,
Kinh phục sinh lời anh hát tiễn đưa
Dâng lên Chúa Thiên Đàng Em thượng hưởng
                (Đà Lạt. Chiều buồn nghĩa trang
            Gởi hương hồn Em. Người Nữ Tu năm xưa )
                                                Nguyễn Văn Xuân

23- THỨ THA
Khi con say đắm cuộc tình,
Bài thơ dệt mộng lung linh ảo huyền.
Mắt mơ hạnh phúc bạc tiền,
Con quên mất Chúa, ưu phiền thương con.
Dang tay Chúa vẫn mỏi mòn,
Vẫn chờ, vẫn đợi héo hon từng ngày.
Khi tình tan vỡ xa lầy,
Lòng con héo úa chất đầy đắng cay.
Con tìm đến Chúa hôm nay,
Mắt buồn Chúa vẫn dang tay đón chờ.
Thương con tình Chúa vô bơ,
Cứu con qua khỏi cơn mơ cảnh sầu.
Tình yêu Thiên Chúa nhiệm màu,
Sao con nặng bước đắm màu trần gian.
Ngửa mặt lên chốn Thiên san,
Sao lòng thấy Chúa gian nan ngậm ngùi.
Chúa ơi! Tình Chúa cao vời,
Thứ tha hết mọi tội đời cho con.
                                    Nguyễn Văn Xuân
24- TRÍCH
Nguyên văn bởi Anna-Maria Hoàng Dung (TCVN)
"Giá như có ai đó bắt máy mỗi khi mình có chuyện buồn nhỉ, lúc
nào cũng máy bận,ko thì ko nghe máy, có lúc lại là"Thuê bao quý
khách vừa gọi...".

Đây: ĐIỆN THOẠI TRỰC 100% TRÊN TOÀN CẦU
    Nguyễn Văn Xuân
Nếu hôm nay trên đường đời tấp lập
Điện thoại khóa rồi em biết gọi ai
Khi dòng đời đau khổ bước chông gai
Lòng hoang vắng sầu thiên thu vạn cổ
Đừng tuyệt vọng đừng giận hờn vô bổ
Xin gởi em số điện thoại đang chờ
Gọi đi em ta tìm đến bến bờ
Vui hạnh phúc, an bình trong cuộc sống
Gọi đi em sẽ không còn phải ngóng
Máy bận rồi hay ngoài vòng phủ sóng
Cúp đường link, ơ ! Hay không muốn trả lời
Gọi đi em ! Em gọi cả cuộc đời
Máy cho nhân gian, cho cả loài người
Đang từng phút mong chờ em gọi tới
Số điện thoại không bến bờ biên giới
Quyện hồn anh, ôm cả trái tim em
Vượt không gian và vượt cả thời gian
Chờ em gọi từng giây không ngơi nghỉ
Số điện thoại suốt một đời liên lỉ
Là Giêsu nơi gọi biết bao tình
Gọi đi em rồi sẽ thấy hồn mình
Chan chứa phúc ân tình em mong ước
Em gọi đi, em gọi.Gọi đi em.
                                      Nguyễn Văn Xuân

25- KHÔNG MÙ
 Nguyễn Văn Xuân
( Tặng DONRAC-ACE TCVN)
 
Ta không mù ta thấy chính ta (DonRac)
Thấy tình yêu Chúa đẹp bao la
Vô lường khắp chốn muôn hồng phúc
Cứu độ nhân gian khắp mọi nhà.
 
Ta không mù ta thấy chính ta
Thấy đời bao cảnh khổ xót xa
Chút tình chia sẻ dừng chân bước
Mến Chúa yêu người ta thấy ta.
 
Ta không mù ta thấy chính ta
Thấy anh, thấy em thấy muôn nhà
Trăm hoa đua nở gần xa bước
Chắp cánh bay về chốn Thánh Ca.(TCVN)
 
Ta không mù ta thấy chính ta
Bao năm lưu lạc bước gần xa
Tìm về bên Chúa an lạc đạo
Hạnh phúc hồn ta mãi hoan ca.
Chữ ký của nguyễn văn xuân
Mến Chúa yêu người

26- VÒNG TAY MẸ MARIA
"Thèm lắm vòng tay Mẹ, Mẹ ơi"! (Trích:Ladieubong-TCVN)
Cho con ôm thỏa giấc mơ đời
Cho lời kinh nguyện tan thành khói
Lan tỏa muôn nơi khắp đất trời...
                                  Nguyễn Văn Xuân

Photobucket
 
27- Chiều buồn nghĩa trang

     Còn ai nhớ đến em không
Còn ai nhớ đến tuổi hồng em mang
      Rêu phong kín phủ mơ màng
Cho lòng lữ khách bàng hoàng xót xa...
                    Nguyễn-Văn-Xuân (02/11/2010

28- ĐƯỜNG VỀ
                 
    Lắng nghe tiếng gió gọi mời
Âm vang như đã xa rời thế gian
     Ngoảnh mặt gọi chút gian nan
Mà nghe hơi thở tan theo mộng đời
     Còn đâu một kiếp con người
Trở về cát bụi bên trời nhớ thương
     Kinh cầu dâng Chúa trầm hương
Hành trang siêu thoát không vương bụi trần
     Thế gian được mất bao lần
Rồi ra cũng chỉ có ngần ấy thôi
     Niềm tin hé nở trên môi
Mà nghe hơi thở xa xôi gọi về
     Lời kinh tiếng kệ câu thề
Hồn thiêng phách lạc đường về an vui.
       (2/11/2010 Tháng các linh hồn)
                                 Nguyễn Văn Xuân
 
Đăng ngày: 19:34 10-01-2011

29- TA MUỐN KHÓC

Ta muốn khóc cho hồn vơi nỗi nhớ
Cho linh thiêng hòa quyện chút niềm đau
Cho thời gian năm tháng gọi qua mau
Ngậm thành chuỗi ngọc kinh dâng huyền nhiệm
 
Ta muốn khóc gọi chiều đông tưởng niệm
Cõi thiên thu bay vút tận trời cao
Giọt lệ sầu tấu nhạc với trăng sao
Bay cùng khắp nhân gian muôn thế hệ
 
Ta muốn khóc cho cạn nguồn ngấn lệ
Bản du ca một thoáng chút hương đời
Chút tình ta thân phận một kiếp người
Khóc , không khóc, ai chẳng lần rơi lệ
 
Ta muốn khóc, khóc vương lời kinh kệ
Gọi cội nguồn nhớ từ thủa sớm mai
Gọi hồn về lưu bút cảnh thiên thai
Dòng nước mắt tinh khôi chiều nắng nhọc
 
Ta muốn khóc trên đền vàng lá ngọc
Nhả niềm đau hòa khúc nhạc thiên đình
Để ru ta cho trọn một cuộc tình
Hớp chén đắng cạn say nguồn ơn phúc
                                  Nguyễn Văn Xuân


Photobucket

    Thơ: KINH PHỤC SINH
                              Nguyễn Văn Xuân
Có chiều buồn gọi mùa thu hoang vắng
Tóc ai bay nắng quyện chút hương đời
Chút tình thôi sao đâu đó ngậm ngùi
Chiều lê bước mình ta trên phố vắng

Ánh đèn đêm đã len dần khuất nắng
Lặng lẽ buồn ngậm từng giọt sương rơi
Thời gian trôi về bến đợi xa xôi
Ôm kỷ niệm xuân thời bao hạnh phúc

Nắng thu buồn khi đông về nao nức
Gọi hồn ta sám hối kiếp nhân sinh
Thời xuân xanh nắng ngả bóng hữu tình
Ôm dòng nhạc thở hồn thơ lai láng

Ta đã yêu, cùng em đời trong sáng
Yêu nhân gian yêu tất cả con người
Yêu thiên nhiên yêu vũ trụ đất trời
Say chân lý trọn một đời chưa nghỉ

Ta đã yêu dù buồn hay hoan hỉ
Ngậm đắng cay hay thập giá trên vai
Từng bước đi năm tháng vẫn miệt mài
Kinh sám hối là lời kinh sớm tối

Ta đã yêu dù đường trần muôn lối
Bao gọi mời nhức nhối tận tâm can
Đường ta đi muôn bước vạn gian nan
Cây thập tự vòng gai ơn cứu độ

Ta đã yêu cuộc đời ta hạnh ngộ
Tình yêu ta nào đâu phải riêng ai
Đường ta đi dù sỏi đá chông gai
Trong gian khổ vẫn say nguồn ơn phúc

Em đừng để cho hồn ta chen chúc
Cõi nhân sinh tục lụy kiếp nhân gian
Khúc nhạc buồn thăng giáng chớ miên man
Niềm đau đớn hòa chan trong ân sủng

Quán trọ đời với muôn ngàn thung lũng
Là thước đo cao ngất cõi trời cao
Cho thơ ta đến cùng tận trăng sao
Hòa khúc nhạc tấu vang tình yêu Chúa

Ta đã yêu giữa tình đời hoen úa
Nhưng tình ta có Chúa ở trong nhau
Kinh phục sinh bừng viết giữa đêm thâu
Tấu khúc nhạc, nhả thành thơ cầu nguyện.
Còn tiếp...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]